• Smallrig phụ kiện cage, l plate, rig, tools
  • Smallrig phu kien ho tro quay gan gimbal rs3 rs2 rsc2.jpg
  • Balo túi đeo PGYTECH 3L 4L 6L 10L 11L 22L 25L 35L
  • Tilta Phụ kiện các loại giá tốt nhất

Tên miền là gì ?

1. Tên miền là gì ?

Mục đích chính của tên miền là để cung cấp một hình thức đại diện, hay nói cách khác, dùng những tên dễ nhận biết, thay cho những tài nguyên Internet mà đa số được đánh địa chỉ bằng số. Cách nhìn trừu tượng này cho phép bất kỳ tài nguyên nào (ở đây là website) đều có thể được di chuyển đến một địa chỉ vật lý khác trong cấu trúc liên kết địa chỉ mạng, có thể là toàn cầu hoặc chỉ cục bộ trong một mạng intranet, mà trên thực tế là đang làm thay đổi địa chỉ IP. Việc dịch từ tên miền sang địa chỉ IP (và ngược lại) do hệ thống DNS trên toàn cầu thực hiện.

Với việc cho phép sử dụng địa chỉ dạng chữ cái không trùng nhau thay cho dãy số, tên miền - domain cho phép người dùng Internet dễ tìm kiếm và liên lạc với các trang web và bất kỳ dịch vụ liên lạc dựa trên IP nào khác. Tính uyển chuyển của hệ thống tên miền cho phép nhiều địa chỉ IP có thể được gán vào một tên miền, hoặc nhiều tên miền đều cùng chỉ đến một địa chỉ IP. Điều này có nghĩa là một máy chủ có thể có nhiều vai trò (như lưu trữ nhiều website độc lập), hoặc cùng một vai trò có thể được trải ra trên nhiều máy chủ. Một địa chỉ IP có thể được gán cho vài máy chủ, như trong mạng anycast.

2. Định nghĩa tên miền

Theo định nghĩa (RFC 1034, được cập nhật bằng RFC 1123), tên miền - domain được tạo thành từ các nhãn không rỗng phân cách nhau bằng dấu chấm (.); những nhãn này giới hạn ở các chữ cái ASCII từ a đến z (không phân biệt hoa thường), chữ số từ 0 đến 9, và dấu gạch ngang (-), kèm theo những giới hạn về chiều dài tên và vị trí dấu gạch ngang. Đó là dấu gạch ngang không được xuất hiện ở đầu hoặc cuối của nhãnh, và chiều dài của nhãn nên trong khoảng từ 1 đến 63 và tổng chiều dài của một tên miền không được vượt quá 255 (đây là hạn chế của DNS, xem RFC 2181, tiết đoạn 11). Vì định nghĩa này không cho phép sử dụng nhiều ký tự thường thấy trong các ngôn ngữ không phải tiếng Anh, và không có các ký tự nhiều byte trong đa số ngôn ngữ châu Á, hệ thống Tên miền quốc tế hóa (IDN) đã được phát triển và hiện đang ở giai đoạn thử nghiệm với một tập tên miền cấp cao nhất được tạo ra vì mục đích này.


Ký tự gạch dưới thường được sử dụng để đảm bảo bằng một tên miền - domain không bị nhận lầm là một hostname, ví dụ như trong cách dùng bản ghi SRV, mặc dù một số hệ thống cũ hơn như NetBIOS cho phép điều này. Để tránh nhầm lẫn và vì các lý do khác, tên miền có ký tự gạch dưới đôi khi được dùng vào những khi bắt buộc phải có hostname.

Người đăng ký tên miền thường được gọi là chủ tên miền - domain , mặc dù việc một người đăng ký một tên miền không phải là người sở hữu hợp pháp cái tên đó, mà chỉ là độc quyền sử dụng nó mà thôi.
3.Ví dụ tên miền
Ví dụ nhau minh họa cho sư khác nhau giữa một địa chỉ URL (Uniform Resource Locator) và một tên miền:

URL: http://www.vidu.net/index.html
Tên miền: www.vidu.net
Tên miền đã đăng ký: vidu.net
Các loại tên miền nên biết
Theo quy tắc chung, địa chỉ IP và tên máy chủ có thể dùng thay thế cho nhau. Đối với đa số dịch vụ Internet, máy chủ không có cách nào để biết dịch vụ này được dùng. Tuy nhiên, sự bùng nổ sử dụng Web dẫn đến có nhiều Web site hơn rất nhiều so với số lượng máy chủ. Để giải quyết việc này, giao thức truyền tải siêu văn bản (HTTP) xác định rằng máy khách sẽ báo với máy chủ tên nào đang được dùng. Theo cách này, một máy chủ với một địa chỉ IP có thể cung cấp nhiều site khác nhau cho nhiều tên miền khác nhau. Tính năng này có tên hosting ảo và thường được các web host sử dụng.

Ví dụ, như trong RFC 2606 (Tên DNS cấp cao nhất đảo ngược) đã ghi, máy chủ tại địa chỉ IP 208.77.188.166 xử lý tất cả các site sau:

example.com
www.example.com
example.net
www.example.net
example.org
www.example.org
Khi có một yêu cầu được gửi tới, dữ liệu tương ứng với hostname sẽ được cung cấp cho người dùng.
Đầu trang

4.Tên miền cấp cao nhất

Mọi tên miền - domain đều kết thúc bằng một tên miền cấp cao nhất (TLD), luôn là một trong tên có trong danh sách ngắn gồm các tên chung (từ ba ký tự trở lên), hoặc một mã lãnh thổ hai ký tự dựa trên ISO-3166 (có một số ngoại lệ và các mã mới sẽ được dần dần thêm vào). Tên miền cấp cao nhất đôi khi còn được gọi là tên miền cấp 1.
5.Tên miền - domain cấp hai trở xuống

Trong phân cấp tên miền - domain , phía dưới tên miền cấp cao nhất là tên miền cấp hai (SLD). Đây là những tên đứng ngay bên trái .com, .net, và những tên miền cấp cao nhất khác. Ví dụ, trong tên miền vi.wikipedia.org, wikipedia là tên miền cấp hai.

Tiếp đến là tên miền - domain cấp ba, được viết ngay bên trái tên miền cấp hai. Có thể có tên miền cấp bốn, cấp năm, v.v., không có giới hạn. Ví dụ về một tên miền hiện đang tồn tại với bốn cấp tên miền là www.sos.state.oh.us. Cụm chữ www đừng đầu tên miền là một host name của máy chủ World-Wide Web. Mỗi cấp được phân cách nhau bằng dấu chấm. 'sos' được cho là một tên miền con của 'state.oh.us', và 'state' và tên miền con của 'oh.us', v.v. Nói chung, tên miền con là những tên miền thấp hơn tên miền cha của nó. Một ví dụ về các cấp rất sâu của thứ tự tên miền con là vùng DNS phân giải ngược IPv6,như,1.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.ip6.arpa,là tên miền phân giải DNS đảo của địa chỉ IP của một giao diện loopback, hoặc tên localhost.
Tên miền - domain cấp hai (hoặc cấp thấp hơn, tùy thuộc vào phân cấp cha con cho trước) thường được tạo ra dựa trên tên của một công ty (ví dụ, microsoft.com), sản phẩm hoặc dịch vụ (như, gmail.com). Dưới các cấp này, thành phần tên miền kế tiếp được dùng để chỉ định một máy chủ lưu trữ cụ thể. Do đó, ftp.wikipedia.org có thể là một máy chủ FTP, www.wikipedia.org có thể là một máy chủ World Wide Web, và mail.wikipedia.org có thể là một máy chủ thư điện tử, mỗi cái sẽ phục vụ cho một chức năng chỉ định. Công nghệ hiện đại cho phép nhiều máy chủ vật lý với địa chỉ khác nhau (xem cân bằng tải) hay thậm chí y hệt nhau (xem anycast) để phục vụ chỉ một hostname hay tên miền, hợac nhiều tên miền được một máy tính đơn phục vụ. Trường hợp nhau là rất phổ biến trong các trung tâm dịch vụ lưu trữ web, tại đó nhà cung cáp dịch vụ lưu trữ các website của nhiều tổ chức chỉ một vài máy chủ.
6.Cấp phát chính thức

Công ty quản lý tên và số hiệu cấp phát Internet (Internet Corporation for Assigned Names and Numbers - ICANN) chịu trách nhiệm chung trong việc quản lý DNS. Nó có nhiệm vụ quản trị tên miền gốc, giao quyền điều hành mỗi tên miền cấp cao nhất cho một cơ quan đăng ký tên miền. Đối với tên miền quốc gia cấp cao nhất, cơ quan đăng ký tên miền thường do chính quyền của quốc gia đó thành lập. ICANN giữ vai trò cố vấn trong các cơ quan đó nhưng không được can thiệp vào các điều khoản và điều kiện về việc ủy quyền tên miền của mỗi cơ quan đăng ký tên miền cấp quốc gia. Tuy nhiên, tên miền cấp cao nhất dùng chung lại do ICANN quản lý trực tiếp, điều đó có nghĩa là tất cả các điều khoản và điều kiện sử dụng sẽ do ICANN quy định cùng với các cơ quan đăng ký tên miền đó.
Tên miền thường được đem so sánh với bất động sản vì (1) tên miền là những "khu vực" để xây dựng website (giống như xây nhà hay cao ốc thương mại) và (2) những tên miền "chất lượng" cao, cũng như những bất động sản nóng, sẽ có giá trị cao, thường do tiềm năng xây dựng thương hiệu trực tuyến, dùng trong quảng cáo, tối ưu hóa bộ máy tìm kiếm, và nhiều tiêu chí khác nữa.

Một số công ty đã đưa ra các tên miền - domain để đăng ký với giá thấp, giá ưu đãi hay thậm chí miễn phí với nhiều hình thức giảm trừ chi phí cho nhà cung cấp. Các công ty này thường đòi hỏi các tên miền lưu trữ trên website của họ phải nằm trong một framework hay cổng vào gồm nhiều mẩu quảng cáo gắn xung quanh nội dung của người giữ tên miền, từ đó giúp nhà cung cấp thu lại lợi nhuận. Việc đăng ký tên miền thường miễn phí nếu DNS đó còn mới. Người nắm giữ tên miền (thường gọi là chủ tên miền) có thể đem cho hoặc bán một số lượng vô hạn các tên miền con nằm dưới tên miền của họ. Ví dụ, chủ của example.edu có thể cung cấp các tên miền con như foo.example.edu và foo.bar.example.edu cho các bên quan tâm.
7. Các tên miền -domain không chuẩn mực

Do những tên miền dạng một-từ chấm-com rất hiếm, nhiều dạng tên miền không chuẩn mực, thường gọi là hack tên miền, đã được tạo ra. Chúng tận dụng tên miền cấp cao nhất để làm một phần gắn liền với tiêu đề của Web site. Hai website hack tên miền nổi tiếng nhất là del.icio.us và blo.gs, đánh vần lần lượt thành "delicious" và "blogs". Delicious.com sau đó chuyển sang một tên miền thông thường, vì tên không chuẩn mực rất khó nhớ[1].

Các tên miền không chuẩn mực còn được dùng để làm địa chỉ thư điện tử. Các ví dụ (hiện không tồn tại) cho một người tên 'James' là j@m.es và j@mes.com, trong đó sử dụng tên miền m.es (.es của Tây Ban Nha) và mes.com.

8.Thương hiệu gắn với tên miền - domain

Việc công ty có lấy được một tên miền trùng với nhãn hiệu hàng hóa hay không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thương hiệu của công ty. Nếu công ty xây dựng thương hiệu dựa trên một tên gọi nhưng lại không sở hữu tên miền đó, điều đó có thể dẫn đến việc lượng người dùng sẽ đổ sang một trang của người chủ tên miền khác. Nếu đó là của một đối thủ cạnh tranh, vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.

Việc quảng bá để phát triển một thương hiệu lớn hiện nay liên quan chặt chẽ tới khả năng đồng bộ nhãn hàng với một tên miền - domain . Bất kỳ một sự nhầm lẫn nào cũng có thể dẫn đến việc mất đi lượng truy cập và số lượng khách hàng tiềm năng vào tay của đối thủ cạnh tranh.

Đầu trang

9. Nguyên tắc căn bản trong đăng ký tên miền - domain

* Tên miền | domain không được vượt quá 63 ký tự, bao gồm cả phần .com, .net, .org

* Tên miền | domain chỉ bao gồm các ký tự trong bảng chữ cái (a-z), các số (0-9) và dấu trừ (-)

* Các khoảng trắng và các ký tự đặc biệt trong tên miền khác đều không hợp lệ.

* Không thể bắt đầu bằng hoặc kết thúc tên miền | domain bằng dấu trừ (-).

* Tên miền| domain càng ngắn càng tốt, dễ nhớ, không gây nhầm lẫn, khó viết sai

* Tên miền | domain phải liên quan đến tên chủ thể hoặc lĩnh vực hoạt động của doanh nghiệp.

* Tên miền | domain chưa có chủ thể khác đăng ký, hoặc tên miền không có tranh chấp.

* Chủ động nộp phí duy trì trước khi tên miền | domain hết thời hạn sử dụng, tự chịu trách nhiệm khi tên miền bị mất do hết hạn sử dụng mà không đóng phí

10. Ý nghĩa các đuôi tên miền

* .com (Communication - Dành cho mọi đối tượng, cá nhân, doanh nghiệp)

* .net (Network - Dành cho các nhà cung cấp dịch vụ web, net)

* .org (Organization - Các tổ chức phi chính phủ hoặc phi lợi nhuận)

* .edu (Education - Dành cho các tổ chức giáo dục đào tạo)

* .info (Information - Website về lĩnh vực thông tin)

* .name (Name - Sử dụng cho trang cá nhân, blog, website cá nhân)

* .biz (Business - Dùng cho các trang thương mại)

* .gov (Government - Dành cho các tổ chức chính phủ)

* .ws (Website - Sử dụng cho các tổ chức thương mại hoặc cá nhân)

* .us (US - Dành cho cá nhân hay công ty Mỹ)

10. Tham khảo thêm

* Tên miền cấp cao nhất dùng chung của IANA
* Tên miền quốc gia cấp cao nhất hai ký tự của IANA
* RFC 1034, Domain Names - Concepts and Facilities, an Internet Protocol Standard.
* RFC 1035, Domain Names - Implementation and Specification, an Internet Protocol Standard.
* UDRP, Chính sách Giải quyết Tranh chấp Tên miền Thống nhất.
* Kiểm tra tên miền
* Đăng ký tên miền


1 .What is a domain name ?
A domain name is an identification label to define a realm of administrative autonomy, authority, or control in the Internet, based on the Domain Name System (DNS).

Domain names are used in various networking contexts and application-specific naming and addressing purposes. A prominent example are the top-level Internet domains (TLDs) com, net and org. Below these top-level domains in the DNS hierarchy are the second-level and third-level domain names that are open for reservation and registration by end-users that wish to connect local area networks to the Internet, run web sites, or create other publicly accessible Internet resources. The registration of these domain names is usually administered by domain name registrars who sell their services to the public.

Individual Internet host computers use domain names as host identifiers, or hostnames. Hostnames are the leaf labels in the domain name system usually without further subordinate domain name space. Hostnames appear as a component in Uniform Resource Locators (URLs) for Internet resources such as web sites (e.g., en.wikipedia.org).

Domain names are also used as simple identification labels to indicate ownership or control of a resource. Such examples are the realm identifiers used in the Session Initiation Protocol (SIP), the DomainKeys used to verify DNS domains in e-mail systems, and in many other Uniform Resource Identifiers (URIs).

An important purpose of domain names is to provide easily recognizable and memorizable names to numerically addressed Internet resources. This abstraction allows any resource (e.g., website) to be moved to a different physical location in the address topology of the network, globally or locally in an intranet. Such a move usually requires changing the IP address of a resource and the corresponding translation of this IP address to and from its domain name.

This article primarily discusses the registered domain names, the domain names registered by domain name registrars to the public. The Domain Name System article discusses the technical facilities and infrastructure of the domain name space and the hostname article deals with specific information about the use of domain names as identifiers of network hosts.
Top

2 .Allowed character set
Registered domain names are restricted to using the same character set as all other hostnames, as such they typically can use only ASCII letters, numbers and the hyphen (-). The full stop (dot, .) is used to separate DNS labels. Since this rule does not allow the use of other characters commonly found in non-English languages, and does not allow multi-byte characters necessary for most Asian languages, the Internationalized domain name (IDN) system has been developed and is now in testing stage for a group of top-level domains established for this purpose.

The underscore character is frequently used to ensure that a domain name is not recognized as a hostname, as with the use of SVR DNS server records, for example, although some older systems such as NetBIOS did allow it. To avoid confusion and for other reasons, domain names with underscores in them are sometimes used where hostnames are required.

Domain names are often referred to simply as domains and domain name registrants are frequently referred to as domain owners, although domain name registration with a registrar does not confer any legal ownership of the domain name, only an exclusive right of use.

The following example illustrates the difference between a URL (Uniform Resource Locator) and a domain name:

URL: http://www.example.net/index.html
Domain name: www.example.net
Registered domain name: example.net

As a general rule, the IP address and the server name are interchangeable. For most Internet services, the server will not have any way to know which was used. However, the explosion of interest in the Web means that there are far more Web sites than servers. To accommodate this, the hypertext transfer protocol (HTTP) specifies that the client tells the server which name is being used. This way, one server with one IP address can provide different sites for different domain names. This feature goes under the name virtual hosting and is commonly used by web hosts.
Top
3. Examples
For example, as referenced in RFC 2606 (Reserved Top Level DNS Names), the server at IP address 208.77.188.166 handles all of the following sites:

example.com
www.example.com
example.net
www.example.net
example.org
www.example.org

Registered domain names are restricted to using the same character set as all other hostnames, as such they typically can use only ASCII letters, numbers and the hyphen (-). The full stop (dot, .) is used to separate DNS labels. Since this rule does not allow the use of other characters commonly found in non-English languages, and does not allow multi-byte characters necessary for most Asian languages, the Internationalized domain name (IDN) system has been developed and is now in testing stage for a group of top-level domains established for this purpose.

The underscore character is frequently used to ensure that a domain name is not recognized as a hostname, as with the use of SVR DNS server records, for example, although some older systems such as NetBIOS did allow it. To avoid confusion and for other reasons, domain names with underscores in them are sometimes used where hostnames are required.

Domain names are often referred to simply as domains and domain name registrants are frequently referred to as domain owners, although domain name registration with a registrar does not confer any legal ownership of the domain name, only an exclusive right of use.
Top
4.Top-level domain (TLD)
Every domain name ends in a top-level domain (TLD) or first-level domain name, which is always either one of a small list of generic names (three or more characters), or a two-character territory code based on ISO-3166 (there are few exceptions and new codes are integrated case by case). The generic top-level domain (gTLD) extensions are:
Top
5. Second-level and lower level domains
Below the top-level domains in the domain name hierarchy are the second-level domain (SLD) names. These are the names directly to the left of .com, .net, and the other top-level domains. As an example, in the domain en.wikipedia.org, wikipedia is the second-level domain.

Next are third-level domains, which are written immediately to the left of a second-level domain. There can be fourth- and fifth-level domains, and so on, with virtually no limitation. An example of a working domain with four domain levels is www.sos.state.oh.us. The www preceding the domains is a host name of the World-Wide Web server. Each level is separated by a dot, or period symbol. 'sos' is said to be a sub-domain of 'state.oh.us', and 'state' a sub-domain of 'oh.us', etc. In general, subdomains are domains subordinate to their parent domain. An example of very deep levels of subdomain ordering are the IPv6 reverse resolution DNS zones, e.g., 1.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.0.ip6.arpa, which is the reverse DNS resolution domain for the IP address of a loopback interface, or the localhost name.

Second-level (or lower-level, depending on the established parent hierarchy) domain names are often created based on the name of a company (e.g., microsoft.com), product or service (e.g., gmail.com). Below these levels, the next domain name component has been used to designate a particular host server. Therefore, ftp.wikipedia.org might be an FTP server, www.wikipedia.org would be a World Wide Web server, and mail.wikipedia.org could be an email server, each intended to perform only the implied function. Modern technology allows multiple physical servers with either different (cf. load balancing) or even identical addresses (cf. anycast) to serve a single hostname or domain name, or multiple domain names to be served by a single computer. The latter is very popular in Web hosting service centers, where service providers host the websites of many organizations on just a few servers
Top
5. Official assignment
The Internet Corporation for Assigned Names and Numbers (ICANN) has overall responsibility for managing the DNS. It administers the root domain, delegating control over each TLD to a domain name registry. For ccTLDs, the domain registry is typically installed by the government of that country. ICANN has a consultation role in these domain registries but cannot regulate the terms and conditions of how domain names are delegated in each of the country-level domain registries. On the other hand, the generic top-level domains (gTLDs) are governed directly under ICANN, which means all terms and conditions are defined by ICANN with the cooperation of each gTLD registry.

Domain names are often seen in analogy to real estate in that (1) domain names are foundations on which a website (like a house or commercial building) can be built and (2) the highest "quality" domain names, like sought-after real estate, tend to carry significant value, usually due to their online brand-building potential, use in advertising, search engine optimization, and many other criteria.

A few companies have offered low-cost, below-cost or even cost-free domain registrations with a variety of models adopted to recoup the costs to the provider. These usually require that domains be hosted on their website within a framework or portal that includes advertising wrapped around the domain holder's content, revenue from which allows the provider to recoup the costs. Domain registrations were free of charge when the DNS was new. A domain holder (often referred to as a domain owner) can give away or sell infinite number of subdomains under their domain name. For example, the owner of example.edu could provide subdomains such as foo.example.edu and foo.bar.example.edu to interested parties.
Top
6. Abuses
As domain names became interesting to marketers because of their advertising and marketing potential, rather than just being used to label Internet resources in a technical fashion, they began to be used in manners that in many cases did not reflect the intended purpose of the label of their top-level domain. As originally planned, the structure of domain names followed a hierarchy in which the TLD indicated the type of organization (commercial, governmental, etc.), and addresses would be nested down to third, fourth, or further levels to express complex structures, where, for instance, branches, departments and subsidiaries of a parent organization would have addresses in subdomains of the parent domain. Also, hostnames were originally intended to correspond to actual physical machines on the network, generally with only one name per machine.

As the World Wide Web became popular, site operators frequently wished to have memorable addresses, regardless of whether they fit properly into the structure; thus, because the .com domain was the most popular and therefore most prestigious, even noncommercial sites began to obtain domains directly within that gTLD, and many sites desired second-level domain names in .com, even if they were already part of a larger entity where a subdomain would have been logical (e.g., abcnews.com instead of news.abc.com).

Shorter, and therefore more memorable, domain names are thought to have more appeal. As a convenience methods were implemented to reduce the amount of typing required when entering a web site address into the location field of a web browser. A website found at ''http://www.example.org'' will often be advertised without the http://, since the HTTP protocol is implicitly assumed when referring to web sites. In many cases, web sites can be also be reached by omitting the www prefix, as in this given example. This feature is usually implemented in DNS by the website administrator. In the case of a .com, the website can sometimes be reached by just entering example (depending on browser versions and configuration settings, which vary in how they interpret incomplete addresses).

The popularity of domain names also led to uses which were regarded as abusive by established companies with trademark rights; this has become known as cybersquatting, in which a person registers a domain name that resembles a trademark in order to profit from visitors looking for that address. To combat this, various laws and policies were enacted to allow abusive registrations to be forcibly transferred, but these were sometimes themselves abused by overzealous companies committing reverse domain hijacking against domain users who had legitimate grounds to hold their names. Such legitimate uses could include the use of generic words that are contained within a trademark, but used in a particular context within the trademark, or their use in the context of fan or protest sites with free speech rights of their own.

As of 2008, the four major Registrars have all sub-contracted their expiring domain lists to certain reseller and auctioneer partnerships, for the purpose of keeping the domain name at the original registrar and continuing to extract revenue off the renewal of premium registered names. Since this policy is not explicitly banned at ICANN, the practice has become more commonplace and as a result, complaints from individual registrants about losing their domains has tracked higher over the past two years [1].

Laws that specifically address domain name conflicts include the Anticybersquatting Consumer Protection Act in the United States and the Trademarks Act of 1999 in India. Alternatively, domain registrants are bound by contract under the UDRP to comply with mandatory arbitration proceedings should someone challenge their ownership of a domain name.

Often email phishing scams will abuse subdomain names to appear to be a legitimate site. For instance, an email might purport to be from Bank of America, and include a link to a fake login screen hosted on http://www.bankofamerica.com.abc.def.ghi.jkl In this case, the actual domain is ghi.jkl, but appears at first glance to be bankofamerica.com.
Top
7.Generic domain names-problems arising from unregulated name selection
Within a particular TLD, parties are generally free to register an undelegated domain name on a first come, first served basis, resulting in Harris's lament, all the good ones are taken. For generic or commonly used names, this may sometimes lead to the use of a domain name which is inaccurate or misleading. This problem can be seen with regard to the ownership or control of domain names for a generic product or service. By way of illustration, there has been tremendous growth in the number and size of literary festivals around the world in recent years. In the current context, a generic domain name such as literary.org is available to the first literary festival organization that is able to obtain the registration, even if the festival in question is very young or obscure. Some critics argue that there is greater amenity in reserving such domain names for the use of, for example, a regional or umbrella grouping of festivals. Related issues may also arise in relation to noncommercial domain names.
Top
8. Unconventional domain names
Due to the rarity of one-word dot-com domain names, many unconventional domain names, domain hacks, have been created. They make use of the top-level domain as an integral part of the Web site's title. Two popular domain hack Web sites are cr.yp.to and blo.gs, which spell out "crypto" and "blogs", respectively.

Unconventional domain names are also used to create unconventional email addresses. Non-working examples that spell 'James' are j@m.es and j@mes.com, which use the domain names m.es (of Spain's .es) and mes.com, respectively.
Top
9. Premium domain names
In the business of marketing domain names, "premium" domain names are often valuable, and have particular characteristics that are used in in the domain appraisal process. For example, the names are short, memorable, may contain words that are regularly searched on search engines, and/or keywords that help the domain name gain a higher ranking on search engines. They may contain generic words, so the domain has more than one meaning.

Very short .com domains are valuable as their number is limited. Among the 26 single-letter second-level domains, few are registered because the Internet Assigned Numbers Authority reserved them in 1993. Those that were already registered were not recalled.
Top
10. Resale of domain names
The business of resale of previously registered domain names is known as the "domain aftermarket".

Various factors influence the perceived value or market value of a domain name. They include 1) the natural or "organic" traffic that can be attributed to web surfers typing in a domain name in their web browser as opposed to doing a search for the site through a search engine. 2) Branding Opportunity. The ability to have a term recognized and easily recalled as a brand for a company or entity. 3) Re-sale value. The ability to spot trends and predict the value of a name based on its length (short is preferred), clarity, and commercial use. The word "loan" is far more valuable than the word "sunshine".

Generic domain names have sprung up in the last decade. Certain domains, especially those related to business, gambling, pornography, and other commercially lucrative fields of digital world trade have become very much in demand to corporations and entrepreneurs due to their importance in attracting clients.

There are disputes about the high values of domain names claimed and the actual cash prices of many sales such as Business.com. Another high-priced domain name, sex.com, was stolen from its rightful owner by means of a forged transfer instruction via fax. During the height of the dot-com era, the domain was earning millions of dollars per month in advertising revenue from the large influx of visitors that arrived daily. The sex.com sale may have never been final as the domain is still with the previous owner. Also, that sale was not just a domain but an income stream, a web site, a domain name with customers and advertisers, etc. Two long-running U.S. lawsuits resulted, one against the thief and one against the domain registrar VeriSign [1]. In one of the cases, Kremen v. Network Solutions, the court found in favor of the plaintiff, leading to an unprecedented ruling that classified domain names as property, granting them the same legal protections. In 1999, Microsoft traded the name Bob.com with internet entrepreneur Bob Kerstein for the name Windows2000.com which was the name of their new operating system. [2]

One of the reasons for the value of domain names is that even without advertising or marketing, they attract clients seeking services and products who simply type in the generic name. This is known as Direct Navigation or Type-in Traffic. Furthermore, generic domain names such as movies.com (now owned by Disney) or Books.com (now owned by Barnes & Noble) are extremely easy for potential customers to remember, increasing the probability that they become repeat customers or regular clients. In the case of Movies.com, Disney has built a stand-alone portal featuring branded content. More and more large brands are beginning to employ a more comprehensive domain strategy featuring a portfolio of thousands of domains, rather than just one or two.

Although the current domain market is nowhere as strong as it was during the dot-com heyday, it remains strong and is currently experiencing solid growth again. [3] Annually tens of millions of dollars change hands in connection with the resale of domains. Large numbers of registered domain names lapse and are deleted each year. On average, more than 25,000 domain names drop (are deleted) every day.

It is important to remember that a domain (name, address) must be valued separately from the website (content, revenue) that it is used for. The high prices have usually been paid for the revenue that was generated from the website at the domain's address (URL.). The intrinsic value of a domain is the registration fee. It is difficult to appraise a current market value for a domain. The Fair Market Value of a domain can be anything from nearly nothing to millions of dollars. Factors involved may include previous sales data of similar domains, however a single letter difference can completely alter the value. The value of the domain (or any sum resp. division etc.) are usually added to the current or expected revenue from the web content (advertising, sales, etc.). The price of a domain (name + ext.) should not be confused with that of a website (content + revenue).

An estimate by an appraiser is always the addition of what they would like a domain to be worth together with the effective/expected/desired revenue from the web content. Some people put value on the length of the SLD (name) and other people prefer description capability, but the shorter an SLD is, the less descriptive it can be. Also, if short is crucial, then the TLD (extension) should be short too. It is less realistic to get a domain like LL.travel or LL.mobi than a domain travel. LL or mobi. LL. This illustrates the relativity of domain value estimation. It is safe to say that the revenue of web (content) can be easily stated, but that the value of a domain (SLD.TLD aka name.ext) is a matter of opinion and preference. In the end, however, any sale depends on the expectations of the domain seller and the domain buyer.

A webmaster creating a new web site either buys the domain name directly from a domain name registrar, or indirectly from a domain name registrar through a domainer. People who buy and sell domain names are known as domainers. People who sell value estimation services are known as appraisers.
Top
11. Domain aftermarket prices and trends
Domain name sales occurring in the aftermarket are frequently submitted to the DN journal. The sales are listed weekly and include the top aftermarket resellers which include but are not limited to Sedo, Traffic (auctions), Afternic, NameJet, Moniker and private sales.

To date, and according to Guinness World Records and MSNBC, the most expensive domain name sales on record as of 2004 were[3]:

* Business.com for $7.5 million in December 1999
* AsSeenOnTv.com for $5.1 million in January 2000
* Altavista.com for $3.3 million in August 1998
* Wine.com for $2.9 million in September 1999
* CreditCards.com for $2.75 million in July 2004
* Autos.com for $2.2 million in December 1999

The week ending January 27, 2008, DNJournal reported that CNN, a cable news channel purchased iReport.com for $750,000. The high price for iReport.com, as in "I Report," was because it was branded by CNN as CNN's news crowdsourcing prior to the purchase of the domain name. Likewise, AltaVista was branded as a search engine prior to the high purchase price of the domain name.
Top
12. Popular domain prefixes - "E" and "I"

In addition to a domain placing value on the shortness of the word, ease in spelling, commercial appeal, and organic capacity to generate natural traffic, today's domain names are being valued for the branding potential. The domain name sale iReport although not an organic or dictionary term alone, is actually preferred as a highly brandable term, in that it is has a popular pre-fix "i" which indicates the "report" to be online.

The prefixes and dashes between words were once considered second, but now due to brandability, if the term is a commercial term, a prefix is often preferred. Example eLoans markets with an e to indicate to its potential customers that a loan may be obtained online.

The two primary prefixes are "E", for electronic, and "I", for Internet. Both indicate the word or phrase to be accessible online. Because of that, in terms of branding, an i or e combined with a commercial term are highly desirable. In domain sales typically an e has been preferred, and i slightly less in terms of demand. eBrooklyn sold for approximately $2500 whereas once it would have been available to register at the price of a domain name (which ranges from $8 to $30 us dollars depending on the registrar). The rapidly increasing use of prefixes in conjunction with main dictionary and or commercial terms is here and for some predominantly internet based companies, or high technology, high profile companies, the prefix is now preferred.

One of the details that make a domain with a prefix more valuable for a brand, is the ability to simply promote the name without the use of ".com" in the promotion. If a domain owner had report.com he would be forced to use the .com to indicate it was on the net at that address, however a domain name with a one letter prefix does not need to use the ".com".

Someone could promote "iReport" as a brand, and assuming it was a world class brand, visitors would know they could find it at "iReport.com without seeing the .com. However if it was a .net, it would be wise to state iReport.net. This option to simply state the name of the company or entity is particularly valuable in that it is brief and clear in indicating that a report can be either made or found on the "i"nternet.

eLoans similarly does not have to state "eLoans.com". eLoans, in the minds of most is clearly an online entity offering electronic loan applications.

Some alternative domains that avoid the use of ".com" in their promotion are "WebMD" as the word web as a prefix suffice to indicate the information is online and likely at a .com extension.
Top
13. Branding with a domain name

Brands are greatly affected by the ability of the company to obtain the matching domain name. If a company builds a brand around a name to which it does not own the domain name, it can end up directing traffic to another domain owner's site. If it is a competitor, this would be a problem.

Today's advertising development of a great brand is strictly confined to the availability to synchronize the brand with a domain name. Any confusion might result in a competitor gaining valuable internet traffic and possible customers.
Top
14. Domain name confusion

Intercapping is often used to emphasize the meaning of a domain name. However, DNS names are case-insensitive, and some names may be misinterpreted in certain uses of capitalization. For example: Who Represents, a database of artists and agents, chose whorepresents.com, which can be misread as whore presents. Similarly, a therapists' network is named therapistfinder.com. Another example is powergenitalia.com, the website of an Italian power generator company. In such situations, the proper meaning may be clarified by use of hyphens in the domain name. For instance, Experts Exchange, the programmers' site, for a long time used expertsexchange.com, but ultimately changed the name to experts-exchange.com.

Leo Stoller threatened to sue the owners of StealThisEmail.com on the basis that, when read as stealthisemail.com, it infringed on claimed (but invalid) trademark rights to the word "stealth". [4]

The following example illustrates the difference between a URL (Uniform Resource Locator) and a domain name:

URL: http://www.example.net/index.html
Domain name: www.example.net
Registered domain name: example.net

As a general rule, the IP address and the server name are interchangeable. For most Internet services, the server will not have any way to know which was used. However, the explosion of interest in the Web means that there are far more Web sites than servers. To accommodate this, the hypertext transfer protocol (HTTP) specifies that the client tells the server which name is being used. This way, one server with one IP address can provide different sites for different domain names. This feature goes under the name virtual hosting and is commonly used by web hosts.

For example, as referenced in RFC 2606 (Reserved Top Level DNS Names), the server at IP address 208.77.188.166 handles all of the following sites:

example.com
www.example.com
example.net
www.example.net
example.org
www.example.org

Registered domain names are restricted to using the same character set as all other hostnames, as such they typically can use only ASCII letters, numbers and the hyphen (-). The full stop (dot, .) is used to separate DNS labels. Since this rule does not allow the use of other characters commonly found in non-English languages, and does not allow multi-byte characters necessary for most Asian languages, the Internationalized domain name (IDN) system has been developed and is now in testing stage for a group of top-level domains established for this purpose.

The underscore character is frequently used to ensure that a domain name is not recognized as a hostname, as with the use of SVR DNS server records, for example, although some older systems such as NetBIOS did allow it. To avoid confusion and for other reasons, domain names with underscores in them are sometimes used where hostnames are required.

Domain names are often referred to simply as domains and domain name registrants are frequently referred to as domain owners, although domain name registration with a registrar does not confer any legal ownership of the domain name, only an exclusive right of use.

theo matbao.net

Share facebookShare facebook

Bạn đã đọc tin này chưa ?

Go Top
Chat hỗ trợ
Chat ngay